Đẹp năm, đẹp tuổi …
Dạo này về quê lần nào cũng dính mưa. Không khí ẩm thấp và hơi u ám vừa đủ để triệu chứng “winter blue” của mình thêm rõ rệt, nếu đang ở Hà Nội. Còn về quê thì không cơ hội hay thời gian mà buồn. Ở cạnh ông bà, ba mẹ là cách detox tâm hồn khá hiệu quả và lành mạnh (trừ những lúc cả nhà đề cập đến chuyện yêu đương rồi lập gia đình thì hơi đau đầu xí 🙂
Sáng dậy từ sớm định bụng chạy ra quán Café để gạch nốt vài đầu việc, học nốt vài thứ và sắp xếp lại ti tỉ file trong máy tính. Kế hoạch “đổ bể” vì mình “lỡ” tạt qua nhà ông bà chơi một lúc. Ông nội lại bảo “ra quán làm gì cho tốn tiền, ở nhà mà làm”. Bàn học trên tầng hai để cho đứa em dùng vì nhà nó đang sửa. Thế là ông lau bụi một trong những cái bàn dùng để ăn giỗ, trải thêm tờ báo, đặt ngay góc phòng khách và lúi húi pha cho con cháu một tách Café bằng máy đánh trứng. Đấy, thế là đỡ chạy ra quán :D. Mặc kệ tiếng khoan đập vọng sang từ nhà em họ, mình yên vị ngồi lỳ trong phòng khách cùng tách Café thơm lừng ông nội vừa pha.
Ngay từ đầu năm, mình nói chuyện với đứa bạn và bảo nó “Năm nay chắc là cưới nhiều lắm đây”. Ý là nói tới cái tuổi mình, năm 97, không phạm năm tuổi mà người ta thường nói là “1- 3 – 6 -8 Kim Lâu, dựng nhà, lấy vợ, tậu trâu thì đừng”. Thật ra mình không muốn tin vào những quan niệm cũ này lắm, và đang cố tự do tư tưởng khỏi những ràng buộc về ý thức hệ xa xưa này. Mình dùng từ “cố” vì xung quanh có nhiều người vẫn tin vào những điều đó, và mình không thể phủ nhận vài đôi ba lần cũng bị ảnh hưởng theo. Và giờ đây mình đang dùng lý trí gạt bỏ những nỗi sợ hãi vu vơ về cái gọi là “năm tuổi”. Bởi nếu mình sợ, chứng tỏ mình vẫn tin 😀
Hai tháng cuối năm thực sự làm mình chóng mặt :D. Bạn bè liên tục cưới, cuối tuần nào cũng ăn cỗ triền miên. Nếu nói không hốt thì là nói dối :)) Vài đứa bạn chưa cưới thì nói nhau (hoặc mình nghĩ đó cũng là cách tự trấn an) rằng cưới sớm làm gì, về lại bỏ nhau giờ. Mình tự hỏi sao phải tiêu cực nghĩ tới những thứ còn chưa xảy ra như vậy? Và có nhiều cặp mình biết cũng cưới muộn rồi vẫn ly tán đây thây. Với mình, tuổi tác không quyết định chuyện cưới hỏi, sự trưởng thành và hoà hợp về mặt cảm xúc, nhận thức vẫn là điều cần thiết hơn. Do đó, 25 hay 35 tuổi cũng chỉ là sự già đi theo góc nhìn sinh học. Nếu 35 tuổi mới sẵn sàng cưới, cũng không gọi là muộn. Mình không hề muốn bất cứ mâu thuẫn dẫn đến kết quả không mong muốn nào đó với đối phương được quy cho là vì “không hợp tuổi” hay “do số”. Và tất nhiên, nếu nhận thức ngớ ngẩn như vậy thì chắc mình cũng chưa sẵn sàng lấy chồng được :))
Tuy nhiên, mình vẫn có giới hạn cho bản thân là ngưỡng 28, đát nhất chắc 30 😀 Theo lời thằng bạn thì nếu sinh con muộn quá, phụ nữ khó về dáng. Hy vọng là mình đạt được đúng mục tiêu đặt ra, để 2-3 năm sau không phải vào lại post để sửa KPI :v