Tương Tây là châu tự trị của dân tộc Miêu và Thổ Gia, nằm ở phía Tây tỉnh Hồ Nam. Đây là một đơn vị hành chính cấp địa khu của Trung Quốc (thấp hơn cấp tỉnh, lớn hơn cấp huyện), tương đương cấp thành phố của Việt Nam.

Qua lời giới thiệu của bác hướng dẫn viên người Trung, vì những khác biệt về phong tục, các sắc tộc thiểu số ở đây vẫn được hưởng một số quyền tự trị nhất định dù vẫn thuộc nhà nước quản lý. Hơn 20 năm trước, Trung Quốc thực hiện chính sách kế hoạch hoá, mỗi gia đình chỉ được sinh một con nhưng các dân tộc thiểu số vẫn được cho phép có 2-3 con.

Cái tên “Tương Tây” có những ý nghĩa thú vị. “Tương” chính là Tương Giang – tên của một con sông là chi lưu chính của Trường Giang (sông dài nhất Châu Á), chảy qua tỉnh Hồ Nam. Tại Trung Quốc, để biết nơi đăng ký của xe, chúng ta có thể nhìn vào chữ viết hoa đầu tiên trên biển số – chính là tên viết tắt của tỉnh đó. “Tương” cũng chính là ký hiệu viết tắt của tỉnh Hồ Nam.

Nhóm mình đến Đức Hãng Miêu Trại vào một ngày mưa rả rích. Cách huyện Phượng Hoàng khoảng 20 km, đây là một ngôi làng cổ của dân tộc Miêu có niên đại hơn 400 năm. Dù là nơi sinh sống của nhóm dân tộc thiểu số nhưng khu vực Tây Hồ Nam được chính phủ đầu tư hệ thống giao thông và cơ sở hạ tầng quy củ. Dọc đường đi phải có đến hơn chục đường hầm xuyên núi dài cả cây số rất ấn tượng.

Khách du lịch tự túc hay theo đoàn đến Miêu Trại đều phải thuê hướng dẫn viên là người địa phương dẫn đi tham quan, khám phá. Du khách sẽ được lắng nghe về lịch sử của Miêu Trại cùng những nét văn hóa, truyền thống của người Miêu ở Trung Quốc.

Do địa hình núi cao nên nhà của người Miêu được thiết kế đơn giản, chủ yếu bằng gỗ với kết cấu và màu sắc giống nhau. Mái ngói màu xám đen được xếp chồng lên, tạo nên khung cảnh hài hoà nên thơ. 

Trước khi bước vào tham quan nhà cổ của người Miêu, du khách sẽ được mời hát đối và uống rượu gạo từ những cô gái Miêu thân thiện và hiếu khách.



Cách đây khoảng 5000 năm trước, hai dân tộc Miêu và Hán xảy ra chiến tranh. Ngươì Miêu bị đẩy xuống khu vực phía Nam, sống trong điều kiện vùng núi khó khăn. Do bị dân tộc Hán xâm lược nên Miêu tộc không thể ở một nơi cố định và xây nhà kiên cố, tài sản chủ yếu của họ là bạc được dùng làm phương tiện trao đổi hàng hoá. Đây là trang sức gắn liền sâu sắc với đời sống và văn hoá Tương Tây.

Từ thời xưa, bạc có ý nghĩa giúp xua đuổi tà ma và để thử độc trong đồ ăn, thức uống. Cuộc sống vùng cao khiến việc tiếp cận nguồn nước sạch khó khăn, người dân thường dùng bạc để lọc sạch nước nhiễm đá vôi. Khi nấu trà, họ đặt một chiếc bát bạc trong nồi nấu nhằm hút các chất độc.

Du khách còn được trải nghiệm phong tục cưới hỏi của dân tộc thiểu số. Những chiếc giường tân hôn được nhà gái chuẩn bị và nhà trai sẽ tới mang về. Giường càng có nhiều lớp chứng tỏ gia thế giàu có của gia đình, có chiếc được thiết kế nhiều nhất với chín lớp.
Có một câu chuyện khá thú vị từ cô bé hướng dẫn viên bản địa kể lại rằng, sau lễ cầu hôn, người chồng sẽ về nhà cô dâu. Họ chưa được động phòng mà phải dành ba năm để làm việc tại gia đình người vợ. Năm đầu tiên, tân lang sẽ phải làm các công việc đồng áng, năm thứ hai chăn nuôi gia súc, và năm thứ ba học cách gia công trang sức bạc. Nghe đã thấy sóng gió phủ đời trai rồi :v

Ẩm thực của người Miêu đa dạng, thiên về các món rất cay và mặn. Thú vị hơn, trong bữa ăn, các cô gái Miêu sẽ hát và chúc rượu du khách, rượu sẽ được rót từ trên xuống tới khi nào khách uống hết thì thôi :p

What's your reaction?

Excited
1
Happy
1
Not Sure
0
Silly
0

Comments are closed.

You may also like